...Tôi đã từng tưởng tượng ra rất nhiều viễn cảnh khi gặp lại người yêu cũ.Có lẽ lúc đó tôi đã là một chàng trai khôi ngô và thành đạt,tôi sẽ ngẩng cao đầu mà đi qua trước mặt em bằng một nụ cười.
Nhưng hiện thực và tưởng tượng chẳng bao giờ có thể sánh bước cùng nhau. Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ là mình càng trượt dài mà vẫn chưa thấy điểm dừng
Và rồi tôi cũng phải học cách thích nghi, phải học cách làm quen dần với những thay đổi trong cuộc sống.
Ngày đó tôi yêu em theo 1 cách thật kì lạ,phải chăng bản tính em trẻ con đôi khi cố chấp nhưng trên hết là sự tháo vát và quan tâm của em.Nhưng tự nhiên thế nào tôi lại nói câu chia tay trong khi cũng đang hạnh phúc...có lẽ là do tôi quá yêu em và những mâu thuẩn cuộc sông
Có những lúc tôi cảm thấy mệt mỏi,những lúc cảm thấy chán nản nhưng những lúc đó tôi lại nghĩ đến hình ảnh người con gái xa quê 1 mình nơi xứ lạ..tôi lại nghĩ đến những viễn cảnh phức tạp em phải đối mặc,điều đó làm tôi quên hết mọi buồn phiền lẫn suy nghĩ
Có lẽ em có quá nhiều sự lựa chọn,nên việc thiếu vắng tôi trong cuộc sống cũng sẽ có người nhảy vào để lấp đầy.Có lẽ tôi hơi ảo tưởng,ảo tưởng khi nghĩ rằng mình đã từng quan trọng trong em.Và có lẽ vì những giây phút ngọt ngào,nên tôi nghĩ 2 đứa mình sẽ có tương lai.
Và giờ đây,mình chẳng còn yêu nhau nữa,anh cũng lớn rồi,cũng chẳng suốt ngày dày vò mình với câu " không biết em còn yêu anh nữa không?".Còn nhiều thứ đáng để anh suy nghĩ,lo lắng hơn.
Cũng có đôi lần nhớ về ngày xưa nhưng một khi mình chẳng còn yêu nhau, chẳng còn quan tâm nhau.Thì dần dần cái cuộc sống thiếu em,thiếu người mà anh đã từng yêu,người từng đối với anh là quan trọng hơn cả bản thân anh thì vẫn vẻn vẹn trong câu nói..... Anh quen rồi...
21.11.2014
Posted on at