A Old Story

Posted on at


Hôm nay là một ngày buồn...

Một ngày mới bắt đầu bằng những giấc mơ cũ, những giấc mơ mà tôi không tài nào thoát ra được... Và tôi cũng không muốn.

Hi vọng.

Bạn có bao giờ nghĩ rằng sẽ có một lúc nào đó bạn chỉ còn biết trông chờ vào hi vọng không? Không thể làm gì khác, không thể thay đổi, không thể nói, không thể nhìn, không thể khóc, không thể làm điều gì đó để người khác biết rằng bạn đang đau đớn đên nhường nào. Tôi đang như vậy đấy. Tôi chỉ đang hi vọng. Đang kẹt ở giữa một lối đi tăm tối do chính tôi tạo nên. Và tôi cảm thấy mệt mỏi. Tôi cảm thấy nhớ. Rất nhớ người ấy. Nhưng không thể.

Cho đến bây giờ, nó trở nên câm lặng, âm ỉ, trơ trọt và lạnh lẽo. Như một tảng băng giữa dòng chảy nghiệt ngã, không thể dừng, cứ trôi đi âm thầm, lặng lẽ như vậy cho đến khi tan vào quên lãng.

Tôi nhớ cô ấy...

Tôi muốn gặp cô ấy...

Tôi muốn nhìn thấy cô ấy cười...

Tôi muốn nhìn thấy những âm thanh nhẹ nhàng, ấm áp của ngày xưa...

Tôi muốn...

Tôi...

Tại sao...

...



About the author

160