Nếu ai đó cho rằng cuộc đời là một tròn và ta đang bi xoáy sâu vào nó, ta có tâm ý oán giận và mang trong mình cái cảm giác buồn vô hạn khi mọi việc không như ý.
Nhưng trên thực tế không phải vậy, cuộc đời là một vòng tròn hở - không khép kín như ta thường nghĩ, nó kín bởi chính ta đó thôi. Ta vẽ lên vòng tròn và ta được quyền chọn điểm dừng. Hở hay kín là do ta. Bị lôi cuốn hay buông lơi cũng do ta. Vậy tại sao ta lại đổ lỗi cho cuộc đời.
Ta cứ sống mỗi ngày ý nghĩa để cảm nhận hết cái hay cái mới lạ của cuộc đời. Ngày mai ra sao ta không thể biết được, quá khứ đã đi qua tương lai thì chưa tới ta chỉ có thể làm chủ ở hiện tại. Sống một ngày trọn vẹn cho dù có ra sao.
Sống trên đời đôi khi cũng thấy lạ. Lạ bởi lẽ khi vui ta cũng cần người chia sẻ, khi buồn cũng cần người chia sẻ. Vậy cuối cùng dù buồn hay vui ta cũng cần có người ở bên cạnh, có nghĩa là tri âm tri kỷ hay là sự sở hữu lẫn nhau. Điều này không ai có thể trả lời.
Cuộc đời là một hành trình dài bất tận và ta là người làm chủ hành trình ấy. Hãy vững bước và giữ chặt tay lái để đưa con thuyền chở đầy ước mơ, sự cống hiến, niềm tin vào một tương lai tươi sáng và cả những khát vọng của tuổi trẻ đến với chân trời mới, miền đất mới. Một lần nữa xin tri ân cuộc đời đã dang rộng cánh tay đón nhận ta và cho ta cơ hội trở thành người có ích.
Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy!
Bao nhiêu cho vừa!
Posted on at