Tới cậu bạn BK mà tớ chưa từng biết tên
Đây là lần thứ 2 tớ viết cfs, chắc có lẽ cậu chuyện trước đây nó quá nhạt nhẽo và nhảm nhí nên đã bị lặng thầm ko được đăng. Lần này, hạ hết quyết tâm viết, chỉ cần được đăng là đủ, và hy vọng là cậu cũng sẽ đọc được nó.
Tớ- 1 girl NEU, thực tế và ít mơ mộng, chưa bao giờ tin vào những cái như là ấn tượng đầu, cái nhìn đầu tiên , hay bất cứ cái gì tương tự vậy, nên lần này có lẽ tớ đã nhầm lẫn .
Gặp cậu, cũng bình thường như bao nhiêu người khác thôi, vì công việc của tớ là vậy mà. Sinh viên năm 2, nhàn rỗi, thì thing thoảng tìm cho mình một thú vui, như kiểu một công việc part time chẳng hạn. Và tớ đã tìm đc. Làm việc trong một shop bán quần áo nam ở gần trường, thật thích vì ở đây được thỏa sức thể hiện Gu thẩm mĩ với khả năng chém gió của mình.
Nhưng dường như , cái gì đến thì cũng phải đến, tớ gặp cậu, cũng là một người mua quần áo như bao người khác, cái ấn tượng đầu tiên về cậu nó cũng ko có gì đặc biệt, nhưng ko hiểu sao nụ cười của cậu, có cái gì đó rất lạ, và gương mặt của cậu cũng vậy. Nó-thực sự rất lạ với tớ. Lúc đầu cứ tưởng là 1 em sinh viên năm nhất nào đó, vi cái mặt trông ngu ngơ lắm, nên cứ xưng chị nhiệt tình thui, nhưng sau vài câu thì, không biết bằng cách nào tớ cũng chả nhớ, à- thì ra là "em bằng tuổi chị ". Và sau một hồi tung tăng thử đồ xong thì "em" cũng đã chọn được cái áo- màu vàng ưng ý, rất may là k chọn một cái quần màu vàng k thì "em" đã thành luôn 1 quả chuối rồi ^^ ( hì,cũng k định tả chị tiêt này nhưng chắc nó là cái duy nhất k mơ hồ )
Lần thứ 2, thì cũng đến một cách ko báo trước, cậu quay lại, lần này vs bạn cậu, dường như có cái gì đó quen thuộc khi cậu bước vào, nhưng tớ k thể nhớ được cậu là ai , rồi luc cậu hỏi tớ : " Cậu có nhớ tớ k". Phải ngơ mặt ra một lúc và vận dụng hết tất cả các nơ-ron thần kinh, cuối cùng thì tớ đã nhớ ra, và nếu có lần thứ 3 thì chác chắn tớ sẽ ko bao giờ quên cái gương mặt ấy đâu ( nhưng tiếc là chưa có).
Chỉ tiếc là ngay cả cái tên cậu tớ còn chưa biết, chỉ biêt cậu học bách khoa, lần thứ 2 cậu tới cửa hàng , mặc áo bách khoa, chắc là vừa đi đá bóng về, hai cái đầu gối cậu sướt chắc là do ngã,lúc đấy , nói thật, tớ rất tò mò, tớ không ngờ là, với cái gương mặt như câu( theo đánh giá của tớ là khá yêu ớt, vì có khi còn trắng hơn cả tớ mà) mà lại như vậy, hẳn cậu cũng biết đá bóng sao ^^
Nếu để diễn tả những cảm xúc về cậu thì tớ cũng không biết nói như thế nào, chỉ biết là cậu có cái gì đó rất rất lạ với tớ, khiến tớ k thể nào quên, và lý do mà tớ viết cái cfs này là thực sự tớ muốn tìm được cậu,
Lần 2 , tớ gặp cậu, chắc có lé đã hơn 1 tháng rồi, đã định xin 1 ít thông tin về cậu , nhưng tự nhiên lúc ấy, tớ nghĩ, mùa đông , sắp đến rồi, thể nào màu đông cậu sẽ quay lại shop tớ để mua quần áo thôi, có duyên thì thể nào chả gặp, nên cũng chả phải vội gì, cứ để mọi thứ tự nhiên thôi .
Nhưng mà có lẽ, đã nhầm, vi tớ không còn làm ở shop nữa, vì sắp thi, nên tớ đã nghỉ. Nên chắc sẽ ko bao giờ có thể được gặp lại, nên tớ đành phải tìm cậu bằng cách này, dù biết chắc cũng k dễ gì, nhưng cứ thử thôi.Ko được thì cũng chả có gì phải hôi hận vì tớ đã làm hết khả năng rồi. Cũng k biết là tìm được cậu làm gì, nhưng trước tiên, cứ tìm đã, rồi tính tiếp, phải không :)),
Cậu chuyện thì nhạt nhẽo, kết cấu thì lủng củng, vì chính tớ cũng chả biết viết gì nữa, chỉ mong là cậu sẽ đọc đươc, sẽ nhớ ra, sẽ cmt bên dưới, theo cách của cậu để tớ nhận ra nhé.
ps: Shop đó ở 169 Trần Đại Nghĩa nhá, Ninofa shop đó ( k Pr gì đâu nhá, chỉ là thông tin cho rõ ràng thui), vì tớ nghỉ rùi mà :)))
Ad đăng hộ tớ vs nhé. Thank ad nhìu
[blog] Tới cậu bạn BK mà tớ chưa từng biết tên..
Posted on at