Trời thì tròn còn đất thì vuông
Mỗi chúng ta cứ đi, đi mãi, để tìm cho mình một điểm đến... Cuối cùng cũng chỉ là thoát ra khỏi những ngột ngạt của phố phường, và kiếm cho mình sự khoáng đạt của đất trời.Tôi yêu những con đường, nhưng còn yêu bầu trời hơn nữa... Bầu trời kia cũng như con người, cũng mang xúc cảm: khi thì hờn ghen, giận dỗi, khi thì thanh thản, bình yên.
Tôi luôn dành cho mình những phút thảnh thơi để ngắm nhìn bầu trời. Nhưng những khi ấy, tôi tìm thấy tự do trong chính lòng mình.Tôi mang bầu trời của tôi chia sẻ cho mọi người, và hi vọng cũng nhận được thật nhiều khoảng trời riêng ...
Còn nỗi nhớ gắt gao
Màu trời xanh này nữa
Nhớ anh em nhớ mẹ
Tôi nhớ vui nhớ buồn…
Biết bao điều lớn hơn
Nỗi lo và nỗi sợ.
Này trời xanh tôi ở
Biết rằng tôi lớn khôn?