Chiều nay, không biết tại sao khi bật lên bài Lắng nghe nước mắt em lại nhớ anh đến vậy, có phải không lời hát ấy dành cho em và dành cho cả anh.." Tình yêu thì không có sai hoặc đúng, chỉ cần trái tim mình rung động.." Ừ thì tim mình rung động đó nhưng em không thể bất chấp đúng sai mà bước theo anh được. Đến với nhau chỉ do tình cờ mà trong khi cả hai tâm hồn chỉ ban sơ tìm được vài điểm đồng điệu thì chắc chắn tình sẽ không bền. Em và anh đều thích những mối quan hệ lâu dài. Em và anh không ai muốn mất đi sự quan tâm hiện tại. Thế phải làm sao?
Vốn dĩ trái tim em đã lạnh khi lí trí được đặt trên tình cảm thì một lần nữa anh xuất hiện trước mặt em với một bộ mặt khác hẳn mọi khi. Trước mọi người anh là một cá thể sôi động mang đầy vẻ hào nhoáng thế sao trước mặt em anh lại yếu đuối và cô độc đến thế, gương mặt bơ phờ xuất hiện trước mặt em và còn ánh mắt..ánh mắt anh lúc đó có khác gì ánh mắt em khi tuyệt vọng đâu anh. Em chỉ muốn dùng cả trái tim bịt mất đi đôi mắt cô đơn đó.