Cô gái nào cũng có một chiếc váy để mơ về. Không phải là chiếc váy hàng hiệu đắt giá đằng sau những ô cửa kính trung tâm mua sắm hoàng nhoáng, cũng không phải chiếc váy xa xỉ nào tự mình tô vẽ, mà đó là chiếc váy cưới, chiếc váy thiêng liêng và trang trọng nhất trong cuộc đời.
Chiếc váy ấy có thể không được lấp lánh bằng những chiếc đầm dạ hội của Elie Saab, có thể không gợi cảm và khiến người ta ồ lên như kiểu váy “cut-out” táo bạo mà nhiều ngôi sao gần đây hay diện. Nhưng khi khoác chiếc váy ấy lên, cô gái nào cũng thấy mình như thành công chúa, với giấc mơ hạnh phúc đang gần kề, dẫu người đang đợi cô sau tấm rèm kia chẳng phải hoàng tử.
Váy cưới. Liệu đời người có thể có mấy lần được khoác lên? Nhưng dù cho một, hai hay bao nhiêu lần đi nữa thì đâu có quan trọng? Bởi chiếc váy ấy sẽ mãi là giấc mơ của mọi cô gái, từ khi ý thức được mình rồi cũng cần lấy chồng, sinh con, hay khi trong lòng mới chớm nở một thứ tình cảm rất nhẹ nhàng với cậu bạn cùng lớp.
Tôi có cô bạn gái thích may vá, và lúc nào cũng ôm ấp viễn cảnh mình sẽ được mặc chiếc váy trắng muốt do chính tay mình làm nên, dù cho chàng trai cô ấy yêu chưa khi nào ngỏ lời về chuyện làm đám cưới.