CHÀNG GUITAR

Posted on at


Tôi không biết, cho tới lúc này, lúc Nam đang ngồi đối diện tôi trong Lisa Café, nơi từng là góc quán quen của hai đứa. Chúng tôi chỉ lặng im nhìn nhau, rồi bâng quơ nhìn quanh, dường như bận mải miết với những dòng kí ức ở nơi xưa cũ này. Lisa không mấy thay đổi, vẫn những bộ bàn ghế gỗ, những chậu xương rồng bé tí, những bức tranh tường rực rỡ sắc màu và nơi đó, sân khấu mini luôn ồn ào vào mỗi tỗi, nơi tôi được nhìn ngắm cậu như một nghệ sĩ với cây guitar và mơ màng hát, vẫn nằm im đầy hồi ức.

- Đã lâu không gặp. Cậu khỏe chứ? – Nam lên tiếng, phá tan dòng suy nghĩ lừng khừng. Cậu mỉm cười, hướng ánh nhìn về phía tôi.

- Ừm. . . Lisa không thay đổi gì cả nhỉ?

Tôi cười. Thật lạ khi tôi vẫn có thể cười với cậu, dù nó không hoàn toàn tự nhiên nhưng nó khác những điều gượng gạo. Gặp lại Nam, ở nơi này không phải là điều tôi mong. Cũng đã hơn hai năm rồi tôi và Nam mới gặp lại và cũng ngần ấy thời gian tôi không đến Lisa nữa. Ừm, là tôi chạy trốn. Chạy trốn những thứ mình không quên đi được.

Nam và tôi là bạn chung lớp cấp 3. Cậu ấy học hành không đến mức giỏi giang nhưng là một chàng trai nổi bật. Đơn giản vì cậu chàng có gương mặt rất dễ thương với đôi mắt ti hí và tài đánh guitar cực đỉnh, cộng với tính cách hòa đồng và cái miệng hay cười, cậu luôn được chú ý và thu hút ánh nhìn của các bạn gái trong trường, như một thỏi nam châm. Việc nhận được thư tỏ tình, thư làm quen, quà tặng đối với Nam như cơm bữa. Đôi khi nhiều cô bạn còn dũng cảm chạy thẳng vào lớp tôi, chạy thẳng tới trước mặt Nam và tỏ tình. Rơi vào những tình huống như thế, ban đầu Nam lúng túng thấy rõ, cứ gãi đầu gãi tai, nhưng riết rồi quen, Nam từ chối một cách lịch sự, đôi khi chạy biến. Hot quá cũng khổ. Mà nói gi thì nói "người cùng khổ" là tôi đây. Ai bảo tôi là cô bạn cùng bàn với cậu ấy chứ.

"Chị ơi, chị giúp em chuyển cái này cho anh Nam lớp chị được không?

Hở? Ờ. . . Mà sao em không đưa trực tiếp Nam? Cậu ấy đang ngồi trong lớp đấy!

Dạ, em. . . em. . .

Thôi, đưa chị"

"Bạn ơi, bạn học chung lớp với Hải Nam hả? Ngồi cùng bàn nữa phải không?

Ờ. . . Sao thế bạn?

Bạn đưa cho Nam với nhé!

. . .

Chỉ đưa giùm thôi mà, sao trông bạn khó chịu thế! Hay bạn cũng mê Nam?!



About the author

160