Đi học được hai tháng rồi, tớ quen dc rất ít bạn. Lí do ko phải do mình khó giao tiếp mà là do thật sự mình cực kì coi trọng hai tiếng BẠN BÈ. Nếu đã coi nhau là bạn thì sẽ rất thoải mái, sẽ ko bao giờ có sự nói xấu sau lưng, sẽ ko bao giờ có chút mảy may lợi dụng nào hết. Có 1 đứa bạn đặc biệt như thế, bạn ấy bị ngốc, chơi vs bạn ấy mình thấy vô tư vô cùng, có cảm giác an tâm rằng sẽ ko có mình bị bạn bỏ rơi, nhưng rồi bạn đối xử vs mình tàn nhẫn quá, bạn đã quyết định bỏ học sau 2 tháng, quyết định bỏ học trước tgian bước vào kì thi cuối kì, mình thấy tiếc, tiếc một người bạn tốt. Suốt 1 tối, nói chuyện động viên bạn đi học lại thì cuối cùng cũng chỉ vì vấn đề tiền bạc mà bạn đã ko thay đổi ý định. Hai đứa học cùng khoa, nhưng khác lớp, nói chung là cũng chả lquan gì, nhưng quyết định này bỗng dưng khiến cho mình cảm thấy thật lạc lõng trên con đường phía trước.
Mày à, có lẽ là mày ko đọc dc những dòng này đâu, nhưng đối với t thì m thật sự t coi m là 1 người bạn đúng nghĩa, m nói m ko hợp vs cuộc sống hà nội, ko hợp vs trường Mỏ, ở lại đây chỉ khiến cho m mệt mỏi,..v..v...nhưng m đừng quên rằng ở hà nội, m có một đứa bạn yêu quý m thật sự như t nhé!
T nhớ mày lắm....
[confession] Đi học được hai tháng rồi, tớ quen dc rất ít bạn..
Posted on at