Một số lần lỡ nặng lời với mẹ, sau đó nghĩ lại thật quá ân hận, tự trách bản thân mình, tự nhủ là không bao giờ làm như thế nữa, và cũng đã thay đổi dần dần, nay đã kiềm chế được một phần nào tính khí bốc đồng, nói mà không suy nghĩ của mình rồi. Mong mọi người trước khi có ý định to tiếng với mẹ, hãy kiềm chế lại một chút, bởi vì mẹ đã hi sinh quá nhiều cho mình. Vì đã hi sinh quá nhiều nên có thể các bạn xem đó là đương nhiên, tự nhận như vậy là đúng mà không để ý đến cảm xúc của mẹ.
NGƯỜI MẸ DỊU HIỀN!
Ngày xưa trôi mãi trôi hoài
Trôi về ký ức miệt mài tuổi thơ
Mẹ ru câu hát à ơ
Đưa con vào những giấc mơ ngọt ngào
Nhìn thấy ngàn vạn ánh sao
Lung linh tỏa sáng cao cao bầu trời
Ánh sao rực rỡ ngời ngời
Nhưng sao không sáng bằng người cạnh con
Chờ mong con lớn mỏi mòn
Canh thâu mẹ thức vì con vỗ về
Nhìn thấy bóng dáng nặng nề
Lặng thầm cất bước lê thê bóng dài
Bóng hình gầy nhỏ dẻo dai
Khắc sâu nhớ kỹ không phai trong lòng
""Này con yêu, con biết không
Mẹ yêu con ví như dòng Trường Giang""
Lời ru câu hát nhẹ nhàng
Đưa con về đến nơi làng quê xưa
Nơi mà dù nắng hay mưa
Con vẫn thấy mẹ đón đưa con về
Nơi mà trong những ngày hè
Quạt nan mẹ vẫy câu vè mát trong
Nơi mà trong những đêm đông
Vòng tay của mẹ ấm lòng con thơ
Nơi mà con, lỡ quá giờ
Mẹ vẫn ngồi đó đợi chờ bóng con
Không lời trách mắng trận đòn
Nhưng trong đôi mắt vẫn còn lo âu
""Con ơi mẹ có nguyện cầu
Cho dù con có đi đâu nhớ về
Giàu sang, nghèo khó chẳng hề
Bình an con hãy tìm về nơi đây""
Cũng là những câu nói này
Khắc ghi một thuở không ngày nào quên
Hình bóng người mẹ ở bên
Hát ru hát mãi dịu hiền trong con