Nói chung là bây giờ em chẳng biết phải làm thế nào các bác ạ.
Em và cái 'chậu' của em cùng Bách Khoa và hắn hơn em 1 tuổi. 2 đứa em gặp nhau trong 1 chương trình tình nguyện của trường và dĩ nhiên cả 2 đứa đều là sinh viên làm tình nguyện hết mình, (trong sáng nhá). ( nên không có chuyện là em không thấu hiểu cho nỗi lòng của 1 sinh viên tình nguyện)
Nhưng khổ nỗi em lại là người đa cảm thích được quan tâm còn hắn thì hỡi ôi, vô tâm quá thể đáng. chắc hắn chẳng bao h biết em thích gì và muốn làm gì cả. Suốt ngày , hắn chỉ quanh quần làm mấy công việc của đội tình nguyện, nào là sinh nhật, nào là đông ấm, nào là hiến máu bala..... bala (Vâng, hắn là đội trưởng).
Em có fb của hăn, thỉnh thoảng thấy onl mà không nt cho em thì mò và kiểm tra, cơ mà ibox toàn về công việc (tình nguyện), thông báo cũng thế luôn.
2 đứa em chưa bao giờ đi chơi riêng, và nếu có đi chơi cũng là đi với đội tình nguyện của hắn. Thỉnh thoảng, bố mẹ em vắng nhà, hắn sang nhà em chơi 1 tí rồi lại: Anh đi họp đây, anh đi tập văn nghệ với đội đây, anh có việc phải lên phòng đoàn đây.... thế có ức không cơ chứ.
Càng ngày, em càng cảm thầy giữa em và hắn nhạt hơn nước ốc, vài ngày không nói chuyện với nhau cũng chả sao. mà có nói chuyện cũng là về công việc tình nguyện trong khi em có ti tỉ thứ chuyện muốn kể, muốn hắn hỏi han!!!!!!
ôi mẹ ơi, nhiều lúc em chỉ muôn chia tay cho xong. Có người yêu mà như không, mà sự thật thì ngoài cái tiếng là có gấu là thì không tất, đến hỏi han còn chẳng có nữa là quà cáp đón đưa.
Khổ cái thân em, bỏ thì vương mà thương thì tội, em chẳng biết phải làm sao cả các bác ạ!
Em cũng chẳng biết em cần gì lúc này nữa. Nếu chẳng may hắn có đọc được mà thay đổi thì em cũng ơn giời, còn không các bác phân tích vụ này hộ em với!!!!!!
Hazzzzzzzzzzzzzzzz
Em cảm ơn ạ!