Hà Nội của tôi

Posted on at


Nó hơi bụi bặm, ồn ã, quá nhỏ bé và chật chội, với những dòng người bon chen và bươn chải trên đường đời tấp nập mỗi ngày, nhưng tôi yêu nó. Hà Nội có một cái gì đó níu kéo lại những người nặng tình cảm với nó và không cho họ ra đi.

Không hiểu tại sao, những bài hát hay nhất về Hà Nội, nhất là mùa thu, lại được viết ra bởi những người không sống hoặc ít sống ở Hà Nội, có lẽ là bởi vì những người sống lâu năm ở đây không nhận ra được trong những cái quá quen thuộc đến mức nhàm chán của thành phố này, có những điều thật thú vị mà phải chú ý lắm mới có thể cảm được. Nhưng điều đó không có nghĩa là những người sống ở đây không có đủ cảm xúc để yêu Hà Nội.

Quán nước vỉa hè, điển hình của Hà Nội cổ

Quán nước vỉa hè, điển hình của Hà Nội cổ

Tôi từng muốn vào nam lập nghiệp khi ra trường. Nhưng đến khi vào Sài Gòn, tôi hiểu là nó không dành cho tôi, đúng ra là tôi không dành cho nó. Tôi ngơ ngác giữa cái thành phố náo nhiệt và dường như không bao giờ ngủ ấy. Tôi từng ở Singapore, từng lang thang trong đêm ở Orchard Road và những lúc quậy phá tưng bừng ở ký túc xá của Nanyang Technological University và cũng lại thấy lạc lõng ở đó. Cuộc sống công nghiệp luôn vận động và ào ạt như thác lũ, nơi người ta hối hả trong dòng đời mà dường như cũng không biết là bao giờ mình sẽ dừng lại ấy không hợp với tôi. Hà Nội có một sự bình thản của một thủ đô mang không khí tỉnh lẻ và một nhịp sống vừa phải để không ai bị cuốn vào mà không có lối ra.

Đôi trai gái tâm tình bên Hồ Gươm là hình ảnh thường thấy nhất tại đây

Đôi trai gái tâm tình bên Hồ Gươm là hình ảnh thường thấy nhất tại đây

 


Mỗi thành phố có những nét đẹp riêng của nó, và những người sống ở đó cảm thấy yêu nó theo cách của riêng mình. Những người mới đến đó phải mở lòng mình mới thấy hết những nét đẹp của mỗi căn nhà, mỗi góc phố nơi họ đã đi qua. Tôi yêu Hà Nội ở sự yên ả của những trưa hè ngập nắng, những ánh nắng thu vàng vọt lúc chiều xuống, những con phố nhỏ có mùi hoa sữa, những gánh hàng hoa lúc sớm tinh sương của một cô gái ngoại thành, những cơn mưa mùa hạ kéo dài không dứt và những chiều đá bóng dưới mưa trên những con đường ngập nước cho đến tối mịt. Hà Nội giống một cô thôn nữ đang lớn và bắt đầu quen với một cuộc sống hiện đại. Sài Gòn lại như một cô tiểu thư đài các và xinh đẹp nhưng có một cuộc đời quá gian nan và rất truân chuyên. Mỗi thành phố có một cuộc sống của nó, tâm hồn của nó và những trăn trở riêng chung.

Ngõ nhỏ, phố nhỏ... Nhà tôi ở đó

Ngõ nhỏ, phố nhỏ... Nhà tôi ở đó

 

Nhiều người Hà Nội hiện tại có chung một suy nghĩ: thành phố bây giờ bẩn quá, ồn ã và nhếch nhác quá. Cái bụi bặm của thị thành và sự biến đổi quá nhanh chóng của cuộc sống dẫn đến những biến đổi lớn hơn về tâm hồn con người. Hà Nội không còn là chính nó, đã lai căng đi nhiều, đã mất đi những nét quyến rũ mà bây giờ chỉ còn gợi lại những hoài niệm trong các bài hát về mùa thu Hà Nội của họ Trịnh. Tình yêu Hà Nội ấy đã thành một điều gì đó như là tiếc nuối. Có những lúc cáu gắt vì đường sá, vì điện nước, vì tắc đường, vì ô nhiễm, vì sự thay đổi nhanh chóng của xã hội khiến thành phố mất đi những nét yêu kiều, nhưng đến khi xa Hà Nội, lại thấy nhớ vô cùng, nhớ những quán bún phở vỉa hè, nhớ những mùa đông rét cắt da và môi thâm tím, nhớ những ổ gà trên những con đường chằng chịt những vết sẹo, nhớ cả những chỗ đổ xăng chuyên tính gian...

Bác xe ôm.

Bác xe ôm.

 

Trịnh Công Sơn có "Em còn nhớ hay đã quên", những người đi xa Sài Gòn nhớ lắm, nhớ đến rơi nước mắt, "Nhớ Sài Gòn mưa rồi chợt nắng/Nhớ phố xưa quen biết tên bàn chân", Hoàng Hiệp có "Nhớ về Hà Nội", "Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội", nghe sao mà da diết đến nhường ấy. Không ai có thể biết được, 3 năm nữa, mình sẽ còn ở đó lúc thành phố sinh nhật nghìn tuổi và tình cảm của chúng ta với nó có sứt mẻ hơn nữa hay không. Nhưng tôi tin là thành phố này vẫn còn biết bao những nét đẹp ta chưa tìm ra. Những nét đẹp mà đôi khi phải tách ra khỏi cuộc sống hối hả ngày ngày cuốn ta vào đó, để phải sống hết mình với nó, làm cho nó bớt nhếch nhác và luộm thuộm đi, mới có thể tìm ra và thấu hiểu. Hà Nội đẹp, vì chúng ta sống đẹp…
hà nội khách sạn giá rẻ

Hàng rong giờ đây đã ít hẳn đi nhưng ấn tượng nó để lại trong Hà Nội sẽ khó có ngày phai mờ

Hàng rong giờ đây đã ít hẳn đi nhưng ấn tượng nó để lại trong Hà Nội sẽ khó có ngày phai mờ

 

 


TAGS:


About the author

160