ĐI GIỮA VÔ THƯỜNG

Posted on at


Khi ta quyết định chọn cách lặng im mà đối diện với giông tố cuộc đời
Là ta biết mình sẽ cầm giữ trái tim mình suốt thời gian còn lại trong lẻ loi
Khi ta bắt đầu khước từ những niềm vui mà chẳng còn nghĩ rằng mình đang hy sinh hay đánh đổi
Cũng là lúc ta chọn “cô đơn” làm người thân thiết nhất của cuộc đời mình.
Khi ta quyết định “sống” mà chẳng còn chờ đợi ánh bình minh
Vì ta luôn có thể tự mình mò mẫm bước trong đêm đen tĩnh mịch
Khi ta bắt đầu đứng bên ngoài mà xem cuộc sống này như một vở kịch
Ta biết mình có thể nhẹ nhõm bước đi, không cần mang theo một chút tiếc nuối gì.
Khi ta chấp nhận một phần không thể thiếu của hạnh phúc là chia ly
Nghĩa là ta đã học được cách sử dụng mỗi phút giây cuộc đời sao cho không hoang phí
Để thôi không còn miết mải đắm chìm trong những cơn hoang mang, mộng mị
Để sống an nhiên mỗi ngày cho đến giờ phút cuối ra đi.
Khi ta hiểu được cách tin tưởng mà chẳng cần hoài nghi
Cũng chính là lúc ta nhận ra chẳng có gì đẹp hơn tình thương mến
Tất cả những hạnh phúc hay đớn đau giữa cuộc đời này rồi cũng sẽ có cùng một đoạn kết
Cớ gì ta lại không chọn “chân thành” mà sống tốt với nhau?
Khi ta biết tự mình âm thầm chịu đựng những cơn đau
Là lúc ta biết mình thật sự mong cầu người luôn hạnh phúc
Khi ta có thể nhẹ nhàng mỉm cười và trao cho người vẹn tròn một lời chúc
Nghĩa là ta đã yêu người đủ nhiều để có thể buông tay.



About the author

160