Kỉ niệm về chiếc điện thoại Sony Ericsson C902

Posted on at


Tôi đến với Sony Ericsson (SE) cũng là một sự tình cờ. Hè năm 2008, anh tôi lúc đó về đồng thời mang theo một chiếc máy SE K850i về. Tuy máy bị chết đèn màn hình và không thể sử dụng được, nhưng nhìn kiểu dáng "không đụng hàng" của SE K850i cũng như chiêm ngưỡng khả năng chụp ảnh của máy, tôi biết mình đã yêu em mất rồi. Bởi K850i có thể thỏa mãn cái đam mê chụp ảnh mà tôi đã ấp ủ rất lâu và khi đó trong đầu tôi đã định hình là sẽ không mua máy ảnh du lịch, mà thay vào đó là một chiếc máy cơ hoặc là một chiếc điện thoại dòng SE.

 


Kỉ niệm về chiếc điện thoại Sony Ericsson C902 - Độc giả: Hà Khánh (256 like) 1


 

Khi đó mặc dù chưa có máy nhưng tôi vẫn lang thang ở diễn đàn Se-cafe.net (bây giờ là Secafe.vn) để đọc và xem những bức ảnh được chụp từ dòng SE bởi lẽ sở thích và đam mê của tôi lúc đó chỉ có độc nhất là chụp ảnh. Và rồi thì đến tận năm đầu tiên đại học năm 2010, tôi cũng đã lân la vào box mua bán của Secafe và đã chọn được một chiếc SE C902 của người dùng trong đó bán lại. Điều mà tôi băn khoăn nhất đó là không hiểu vị trí camera của máy ở đâu (vì lúc đó toàn nhìn ảnh mà chưa cầm trên tay nó) để rồi khi sờ được tận tay thì là một sự bất ngờ về kiểu dáng.

 



Kỉ niệm về chiếc điện thoại Sony Ericsson C902 - Độc giả: Hà Khánh (256 like) 2




Sau khi mua về cảm giác ban đầu hơi thất vọng 1 chút vì tôi phải vất vả chạy đi mua thêm dây cáp, rồi tìm hiểu thế nào là flash, thế nào là mod (độ) camera, những công việc đem lại không ít phiền toái cho tôi. Camera của máy lại không bằng camera của SE C901, K850 hay K800 nữa vì đèn flash của nó là loại đèn LED chứ không phải bằng Xenon. Ngoài ra, phím bấm của máy thì nhỏ, cứng lại còn hay bị bung ra nữa. Mấy nút cảm ứng cũng theo đó dở chứng thỉnh thoảng bị đơ trong khi nắp sau thì bị bong hết ra. 


Nhưng rồi dùng 1 thời gian tôi lại thấy rằng chọn em nó không phải là một lựa chọn sai lầm. Thiết kế của SE C902 rất đẹp và sang trọng. Độc đáo ấn tượng nhất vẫn là cái nắp che camera. Người ngoài nhìn vào thậm chí tôi đưa máy cho mà vẫn không biết camera của nó nằm ở đâu. Rồi còn những cái bên trong nữa như camera mod được, phơi sáng trong 2 giây, có 8 nút cảm ứng khi chụp, chương trình đa nhiệm, nghe nhạc khá ổn. Đó là chưa kể đến tính năng định vị và cảm ứng gia tốc nữa. Càng vọc tôi càng thấy yêu và đam mê với SE C902.

 

Cho đến bây giờ tôi vẫn lưu giữ được những bức ảnh được chụp phải nói là đẹp từ SE C902. Nhưng rồi cũng chỉ dùng máy được 3 tháng thì để bị mất một cách lãng xẹt. Thực sự lúc đó tôi tiếc lắm. Lúc đó tôi mới thấy rằng nó đã trở thành 1 phần cuộc sống của tôi lúc nào rồi. Sau này tôi có mua được con K800 rồi C901 là chiếc điện thoại bây giờ tôi đang dùng thì tôi lại càng cảm thấy đã đánh giá sai về khả năng chụp hình của nó. Vâng, nó thua rõ về khả năng chỉnh tay so với 2 con kia, thua về cái đèn flash nhưng mà trong khả năng chụp ảnh vận dụng của tôi thì hình như C902 là đủ.

 

Bài  viết của tôi tuy hơi lủng củng và cũng không biết rồi nó có được đăng hay không, nhưng những cảm xúc trong tôi về C902 là thế. Giống như trong diễn đàn Secafe đã có 1 chủ đề thảo luận S-E điện thoại chọn người dùng hay người dùng chọn điện thoại, tôi khẳng định rằng đối với SE thì điện thoại chọn người dùng bởi vì nếu không đam mê thật sự thì chẳng thể theo nó được. Vì dòng SE này hầu như con nào cũng có lỗi về phần cứng, dùng nhiều lúc rất ức chế. Chắc là dùng cái dòng này cần 1 cái gì đó “cuồng” 1 chút thì phải…


About the author

160