Tôi vẫn thường gọi một số bạn bè của tôi là những "người nô lệ của tiền bạc". Họ không hề biết dừng lại một phút nào để nghỉ ngơi, họ mệt nhoài vì cứ phải chạy hết đầu này đến đầu kia, luôn luôn sẵn sàng bay sang Nhật, sang Mỹ, sang Hàn Quốc ... không hề dám dành thời gian đi nghỉ mát.
Nhất định, nếu sinh hoạt của họ nhắm vào mục đích mang lại sự tốt lành cho kẻ khác hay để phát triển quê hương họ, thì lẽ dĩ nhiên ta phải xem đó là một điều hân hoan. Bất cứ những ai có một mục đích cao cả và hy sinh ngày đêm để thực hiện được mục đích ấy thì quả rất xứng đáng cho chùng ta ngợi khen. Ngay cả trong các trường hợp như thế, thỉnh thoảng cũng cần dành ra một ít thời gian để chăm lo sức khỏe. Nên thực hiện một công trình hữu ích trải rộng trong một thời gian lâu dài, tuy không nhanh nhưng vẫn hơn là phải làm đến kiệt sức mà lại phù du.
Nếu như những hoạt động có tính cách cuồng nhiệt chỉ để hướng vào những mục tiêu tham vọng cá nhân, để rồi cuối cùng bị kiệt lực vì hao mòn sức khỏe thì đấy chỉ là một cách tự hủy hoại hoàn toàn vô ích mà thôi.