Anh về gói lại chút phong sương,
Lặng lẽ buồn thiu giữa phố phường,
Gởi theo chút gió hồn thêm lặng.
Đợi chờ mòn mỏi chút yêu thương.
Đường chiều lơ đãng thu vàng lá.
Nắng bỗng dừng chân một góc vườn.
Nỗi buồn kia bỗng nghe nặng quá.
Thì đành lặng lẽ, thoáng tơ vương.
pđc
LẶNG
Posted on at