MỚ ĐỜI
Họa thơ Vân Thiên Ngoại.
Nằm đêm ngẫm chuyện éo le đời
Bảo dạ thôi đừng quá rãnh hơi
Thảo hiếu chưa tròn nên nghĩa nhục
Tình thương lỗi nhịp khiến ân rời
Sao người hiểu được chơn bày ngõ
Tại kẻ tin rằng ái loạn nơi
Nửa khối hồn đau tàn tạ não
Đành thơ một nỗi đắng cay mời
---------------------------------------------
Đành thơ một nỗi đắng cay mời
Nuốt cả châu lòng lặng lẽ bơi
Đắp chữ ân ngà tan buốt cảnh?
Mòn câu dưỡng trẻ nhạt men đời
Vườn xưa lạnh lẽo thèm tia nắng
Cố hữu âm thầm bỏ cuộc chơi
Tiếc thủa tình ươm giờ giã biệt
Từng âm trách dỗi hiện trong lời.
-------------------------------------------
Từng âm trách dỗi hiện trong lời
Bỗng mệt len hồn vẻ hết hơi
Nửa dạ sao mờ băng khắp ngõ
Tàn canh nguyệt úa phủ khung trời
Nghiêng mình nín thở ôm đầu vẹo
Trở giấc mơ hồ chạm vữa rơi
Cát rụng chen vào trong nhãn đục
Đành ôm khổ nhục kiếp đui mời.
S.Lê 01/12/2014