Đêm về níu vội vầng trăng
Ru em ... nỗi nhớ lâng lâng tháng ngày
Trăng vàng lơi lả gió lay
Bóng ai thơ thẩn... tóc bay rối bời
Thu qua người đã xa rồi
Đông nay kỷ niệm... bồi hồi xuyến xao
Làn môi ướp mật ngọt ngào
Để ai lưu luyến... nao nao một thời
Trăng thề trăng hẹn chung đôi
Trăng nay đơn lẽ... chơi vơi giọt sầu
Rêu phong phủ kín úa màu
Khói lam sương lạnh .... canh thâu mệt nhoài
Đông sang bóng xế đỗ dài
Còn đâu bóng dáng trang đài nét xuân
Chờ ai nhan sắc phai dần...?
Son môi nhạt nhẽo chẳng cần điểm tô
Chờ ai ... bóng xế ngẩn ngơ...?
Đong sâu mắt lệ ... nhạt mờ vần thơ
Em về tựa cửa... thẩn thờ
Trăng khuya khuyết mảnh ... lờ mờ áng mây
Chiêm bao một thoáng còn đây
Vô thường ... tỉnh giấc canh chày héo hon
Đông về tuyết phủ đầu non
Hoàng hôn sắc tím...có còn hay không ?
Bao đông gối mộng... chờ mong
Trăm thương ngàn nhớ.... nén lòng xót xa
Bóng đêm níu giấc ... mơ hoa
Mờ mờ hư ảo... đã qua nửa đời...
Than ôi !.. giá lạnh đông ơi !
Tim côi se thắt chơi vơi hao gầy
Bao mùa đong lệ sầu cay
Bao mùa đông chết ... đọa đày xanh xao
Bên nhau như tựa chiêm bao
Ru tròn giấc mộng .... lạc vào cõi tiên
Phù vân lạc bước triền miên
Ngỡ ngàng thức giấc ... ưu phiền khóe mi
Ngậm ngùi ngấn lệ phân ly
Ngây ngô lạc bước .... còn gì hôm nay...