Này anh
Anh đừng nghĩ rằng gió vô chi, vô giác, gió cũng biết đau, biết buồn đấy anh. Hôm qua, cơn gió nhẹ nào thoảng ngang vai anh, đã thấy anh tay trong tay cùng ai giữa phố. Bất giác, lúc này có ngọn gió buồn, lang thang trên phố. Em mong manh, nhỏ bé như chiếc lá, chỉ cần một làn gió nhẹ sẽ cuốn lá bay xa.
Nếu hôm qua, gió không về đây, chắc có lẽ em đã không biết mình là người thứ ba. Gió cô đơn, gió mong chờ anh từng ngày, nhưng rồi chính làn gió đó không biết rằng:"Chính em, đã không còn là người anh thương". Trời khuya, gió càng lạnh và vô tình. Anh có biết gió thầm nói với anh điều gì chăng, rằng:"Anh quá lạnh lùng và vô tâm". Có tiếng khóc ai trong đêm theo ngọn gió cuốn đi, nhưng anh nào hay biết... anh bên ai nơi đâu, để lại mình em đơn côi cùng gió.
Đèn đường vẫn sáng, nhưng ánh sáng ấy giờ lẻ loi, hiu quạnh. Gió xô xác cùng lá, khiến lá thêm đau lòng. Khuya, chẳng còn trăng, chỉ còn ánh sao đơn lẻ. Giống em đêm nay, chẳng ngủ được. Rồi gió càng buốt giá, kéo mây về đây vây kín tâm hồn em. Nơi đây đã đủ lạnh lẽo, xin đừng làm em thêm buồn.
Mưa chợt ùa về, cuốn theo bao kỉ niệm, tan dần trong những hạt mưa. Ánh đèn đường vụt tắt. Đèn đường cũng chẳng còn muốn sáng nữa sao? những chiếc lá lúc nãy thấm ướt, cuốn trôi đâu mất. Em vẫn cầm điện thoại trên tay, em chỉ muốn nhắn là, anh về chưa? em lo khi anh về trong cơn mưa, chắc sẽ lạnh lắm. Rồi xóa vội dòng chữ ấy. Em... giờ em là gì trong cuộc đời anh, tháng ngày đã vô tình theo thời gian:"Em là người thứ ba".
Nếu anh là em, anh sẽ hiểu em đã buồn như thế nào. Nhưng em là em, cô đơn, nội tâm trong quá khứ. Anh là anh, là người luôn vô tư, sống hạnh phúc. Hạnh phúc đời em là anh, mất anh, sao em có thể hạnh phúc đây chứ? Anh là cả kí ức của em, giờ mất anh, kí ức như xóa nhòa... chỉ còn là bức tranh thấm đẩm nước mắt hay là đêm dài vô tận không tìm được lối ra.
Ngày ấy, nếu nói em nhường anh cho ai khác, chắc là em sẽ không đồng ý. Vì anh là của em, mãi mãi là như vậy. Nhưng giờ đã khác, nếu nơi đó đêm cho anh tiếng cười, đem đến cho anh hạnh phúc hơn em... em sẽ buông tay. Nơi đây em đơn côi là đủ, mưa cứ rơi đi. Để nơi anh có ánh nắng ấm, nơi anh hạnh phúc hơn em...
Thanh Nhi
Người thứ ba
Nguồn
Zing Blog