Anh thổn thức với mình trong từng đêm vắng
dù tình yêu chúng ta lớn cỡ nào cũng chỉ một mình anh
tiếng lòng thầm cơn gió lạnh vắng tanh
đôi mắt thức cứng đờ theo năm tháng
đừng nói với anh tình yêu nào không thèm khát
được ngắm nhìn em hôn nhẹ mái tóc bồng
được nghe tiếng nói cháy bổng lòng...yêu anh muôn thuở
được thời gian ta nợ hết cuộc đời.
rồi chơi vơi anh với những giấc mơ
thêm héo hắt đợi chờ ,đến bao giờ tìm ra lối thoát
vẫn lối mòn chỉ mình anh thơ thẩn
con đường tình lận đận vết thương yêu
gió cuốn mây trôi thơ mộng xác xơ nhiều
mưa rỉ rả tiêu điều thân gục ngã
nếu yêu dễ như rừng thu thay lá
có thể nào khoác chiếc mặt nạ để quên
đêm nặng nề ,những bài hát không tên
cứ ẩn hiện chuyện tình yêu rên siết
anh viết tiếp bản tình ca không mỏi
đợi em về ,đêm chói lọi ....kìa.....em.
nhớ người yêu
Posted on at