Khi yêu người ta cho họ cái quyền làm đau chính mình, biết là đau đấy nhưng vẫn cứ dại khờ chẳng chịu buông. Yêu một người vô tâm lại càng đau hơn!
Tôi và bạn, trong chúng ta ai cũng đã từng yêu một người như thế. Là chịu cô đơn lúc bỏ mặc hàng tá suy nghĩ vẫn vơ trong đầu mà không có câu giải đáp, là hoang mang lo sợ khi người đó không nói lên tình cảm của mình.
Yêu một người vô tâm, phải học cách một mình vượt qua nổi buồn khi họ không hiểu. Sợ lắm cái cảm giác một mình với biết bao câu hỏi vây quanh mà không có câu trả lời. Người ta vô tâm quên mất người yêu họ cũng cần lắm những tin nhắn chúc ngủ ngon, những lời quan tâm động viên những lúc mệt mỏi trong cuộc sống... Cái vẻ mặt lạnh lùng cũng để lại cho người ta cảm giác không thân thiết.
Nếu bạn yêu một người vô tâm, họ sẽ chẳng bảo giờ đặt bạn vào hoàn cảnh của mình, chẳng bao giờ để ý xem bạn đang vui hay buồn, có cần họ bên cạnh hay không. Đồng nghĩa với việc 1 mình và gặm nhấm nổi buồn.
Nếu bạn yêu một người vô tâm, ngày lễ hay những ngày kỉ niệm có chắc họ sẽ làm bạn hạnh phúc hay lại để bạn một mình trong không khí lễ như thế. Còn buồn hơn khi đó là những ngày kỉ niêm, sinh nhật hay kỉ niệm ngày yêu nhau.
Còn nhiều nhiều lắm khi bạn yêu một người vô tâm, biết như thế là đau, là buồn nhưng biết làm sao khi con tim lỡ trao cho ai kia. Thôi thì học dần tập quen với cách yêu của một người vô tâm bạn nhé!!!
Tôi đã yêu một người vô tâm như thế. Còn bạn thì sao ?
NẾU BẠN YÊU PHẢI MỘT CHÀNG TRAI VÔ TÂM...
Posted on at