Này! Em thấy thành phố này rộng quá
Mà anh của em thì, hình như ở rất xa
Nên chiều nay lúc bước trở về nhà
Em đã thử rẽ xem có gần anh chút nữa.
Em đã thử rẽ qua một con ngõ nhỏ
Đứng lại nhìn hàng hiên rêu phủ kín một màu
Anh của em à, anh đã ở đâu?
Em thấy sợ mình hóa thành rêu, bụi.
Anh của em à, sao cuộc đời quá vội?
Người ta chen nhau quên cả lối về nhà
Chẳng lẽ không còn gì cho ai đó thiết tha?
Như em lặng lẽ chờ anh nhiều năm tuổi.
Anh của em, sợi rong buồn không ngủ
Con cá kể cho em, nó sợ lắm cuộc đời
Anh có nghĩ là, em cũng sợ vậy không?
À có lẽ có, nhưng mà em giấu kĩ.
Anh của em, thành phố vừa mưa nữa
Nước ngập lấp bàn chân, em thấy lạnh thật nhiều
Anh của em à, đời ngắn biết bao nhiêu
Sao đi mãi mình chẳng tìm ra nhau nhỉ?
Anh của em à, anh có bao giờ nghĩ
Vẫn còn có một ai tìm kiếm giữa cuộc đời
Gọi anh nhiều trong những lúc chơi vơi
Anh có nghĩ?
Em đã từng và vẫn nghĩ.
Anh của em à,
Vì đời đông, ta tìm nhau khó nhỉ?
NÀY! ANH CỦA EM
Posted on at