Có cô em gái đôi mươi
Nụ cười xinh xắn thắm tươi rạng ngời
Lên đây nói một đôi lời
Hỏi han đây đó tìm người năm xưa
Hôm đó vào giữa buổi trưa
Tan tầm trời lại đổ mưa mịt mù
Buổi sáng em chẳng mang dù
Thấy xe buýt đến là ù chạy lên
Khi em đã đứng ở trên
Thấy anh chỉ mới bước lên nửa vời
Miệng anh thì vẫn tươi cười
Cầm cặp che ướt nửa người phía trên
Phụ xe buýt quát nhanh lên
Một giây sau đó cửa liền đóng ngay
Số anh cái số chẳng may
Cái cặp ở lại còn bay mất người
Thế rồi đã mấy năm trời
Em cầm cặp ấy tìm người đánh rơi
Trong cặp có ít đồ chơi
Vài cuốn vở viết gà bươi loằng ngoằng
Em đây không muốn nhì nhằng
Viết vài dòng chữ tìm bằng được anh
Nếu mà không đến nhanh nhanh
Em bán đồng nát là anh tiêu tùng
Những mong có thể tương phùng
Anh, em, chiếc cặp ta cùng sánh vai.
[thơ] Có cô em gái đôi mươi..
Posted on at