Anh đi anh nhớ quê nhà
Nhớ tô bún mắm, gỏi gà, chiếc nem
nhớ luôn cả mấy hàng kem
Anh ăn cho đã chờ em trả tiền
Má ơi đừng gả con xa
Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu
Thôi má hãy gả nhà giàu
Có tiền chỉnh mặt, làm đầu cho con
Cánh cò bay lả bay la
Anh cầm cây súng, bay qua anh “bùm”
Đói lòng ăn sạch thịt gà
Để cơm nuôi mẹ, mẹ già yếu răng
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Nhìn em nhào lộn làm anh đau lòng
Yêu là khổ
Không yêu là lỗ
Thà chịu khổ chứ tui không chịu lỗ
Tình yêu là chiếc quan tài
Không gian là chiếc áo dài màu đen
Kỷ niệm là lọ bình nhang
Tương lai là chiếc khăn tang quấn đầu
Đời là cái đinh
Tình là cái que
Em là con ngan què
Loe ngoe anh đập chết