Khi ta tức giận bạn bè ta
Ta nói thành lời.. Và cơn giận kia biến mất.
Khi ta tức giận kẻ thù ta
Ta cứ lặng im
Và mối căm hờn kia càng cao ngút ngàn.
Trong niềm sợ hãi,
Ta ngày đêm vun tưới nó bằng nước mắt..
Sưởi ấm nó bằng nụ cười gượng gạo
Cùng những lời phỉnh nịnh dịu êm.
Và mối căm hờn kia cứ thế lớn lên
Một ngày kia nó vươn thành cây táo lớn
Kẻ thù ta trông thấy nó đâm chồi
Và hắn thừa biết chỉ riêng mình ta có.
Trong lúc bóng đêm phủ trùm mặt đất
Hắn ta lẻn vào vườn và hái trộm..
Và đến bình minh, ta vui mừng khôn xiết
Thấy kẻ thù nằm chết dưới tàng cây.
Nguồn : #Cây #Độc - William Blake.