[thơ]BẰNG TẤT CẢ CẢM XÚC! NHỚ VỀ BỐ BỐ TÔI!

Posted on at


BẰNG TẤT CẢ CẢM XÚC! NHỚ VỀ BỐ

BỐ TÔI!

Câu chuyện thơ ấu thuở xưa
Vẫn còn hiện rõ như vừa xảy ra
Như là một bản tình ca
Cũng vừa vui vẻ cũng là bi thương
Cha tôi một nắng hai sương
Tuy rằng khắc khổ nhưng thường vui tươi
Dạy tôi biết cách làm người
Để tôi hiểu được cuộc đời ra sao
Người như vầng sáng trên cao
Soi đường chỉ lối tôi vào tương lai
Cuộc sống như chặng đường dài
Cha cho tôi thấy những bài học hay
Làm việc, học tập mỗi ngày
Cha luôn chỉ dạy để thay đổi dần
Rồi khi những lúc ân cần
Mua quà mua bánh, dành phần cho con
Tôi thường chạy tới nỉ non
Cho con phần đó, cho con phần này
Cuộc sống lúc đó vui thay
Tuy rằng thiếu thốn vẫn hay cười đùa

Thời gian thấm thoắt thoi đưa
Một ngày chợt có tin cưa xé lòng
Đúng là số phận long đong
Trời già có phải có lòng ghen chăng?
Bác sĩ khám bệnh bảo rằng:
Bệnh nan y đó đành rằng chịu thôi
Nước mắt cứ chảy trong tôi
Còn ngày tháng ngắn bố ơi đắng lòng
Nhưng cha coi nó như không
Vẫn cố nghìn việc trăm công mỗi ngày
Nhiều lúc đau đớn lắm thay
Nhưng vẫn cố gượng mà bày cho con
Rốt cuộc thời gian chẳng còn
Người ra đi mãi để con nơi này
Khiến người thân mãi tiếc thay
Một người như bố sớm ngày ra đi
Như là một cuộc phân ly
Trần duyên đã hết chia li đôi đường

Hôm nay không về thắp hương
Là con có lỗi con thường ăn năn
Ngày sau con sẽ về thăm
Trước nơi mà bố đã nằm xuống đây
Rót thêm vài chén rượu đầy
Tưới lên mộ bố những ngày giá đông
Bây giờ mọi việc chưa xong
Cho con xin lỗi vì mong con về.



About the author

gantz

không biết nói gì

Subscribe 0
160