tho lang man

Posted on at


DĨ VÃNG

Thưở ấy hồn tôi vương vấn nhiều
Cũng trời hoa mộng, cũng thương yêu
Cũng đêm nhung nhớ, ngày mong ngóng
Phận luống đoạn trường phải cô liêu.

Thưở ấy tôi thường ra bến sông
Nắng vàng soi bóng má ửng hồng
Dăm ba đứa nhóc khen xinh lắm
Miệng chúm chím cười liệu đúng không?

Thưở ấy mỗi lần trời chuyển đông
Quấn quanh vòng cổ chiếc khăn bông
Chút hương thoang thoảng loang trong gió
Ai đó ngang qua bỗng phập phồng…

Thưở ấy vô tư chuyện vợ chồng
Chẳng buồn lo nghĩ cưới cho xong
Cứ yêu, yêu mãi không thèm tỏ
Để mặc tình phai chưng hửng lòng.

Thưở ấy và nay khác thong dong
Người về cuối nẻo kiếp long đong
Còn đâu mơ mộng tình son sắc
Quen với triền miên nỗi cô phòng!

LKD – 25/11/14



About the author

160