Sáng nay, bất chợt đông về trên phố sau những cơn mưa nhỏ, ta thấy cảm nhận được cái lạnh đầu mùa. Bất chợt đông về khi ta còn ngái ngủ, cái lạnh của mùa đông làm cho ta không muốn chui ra khỏi chăn ấm khi mỗi sáng thức dậy.
Mùa đông về cho ta cảm giác được nằm trong chăn ấm, nằm nghe gió bấc thổi trên từng nóc nhà, để cho ta gặm nhấm những kỉ niệm mùa đông xa ngái. Bất chợt mùa đông mang theo những cơn gió lạnh len vào từng góc phố, từng ô cửa nhỏ mỗi sáng thức dậy. Bất chợt cho ta thấy được cái ấm áp của những tia nắng vào buổi bình minh.
Mùa đông Hà Nội mang về hơi nóng của ngô luộc, hơi thơm của khoai nướng và mùi vali của những chiếc bánh chuối nóng hổi trên những con hàng ngày ta đã qua. Đông về làm cho ta thấy nhớ bát bún ốc cay cay, vị ngọt bùi của hạt dẻ nóng hay đơn giản là vị đậm đà của tách cafe nóng. Bất chợt đông về thổi rụng những chiếc lá vàng còn sót lại của mùa thu, thu đã đi rồi sao?.
Mùa đông về cho ta thấy hình ảnh nhưng cô cậu học trò co ro trong cái lạnh đầu mùa, với những chiếc áo rét dày cộm, không còn những cảnh sân trường nhộn nhịp nữa mà thay vào đó là cảnh túm năm tụm ba ở sân trường.
Bất chợt đông về trên phố, thấy những đôi tình nhân tay trong tay mà thấy dường như mùa đông tán biến. Thấy những chiếc áo ấm đủ màu như những bông hoa đang khoe sắc, thấy những bông cúc còn sót lại của mùa thu vẫn đong đưa theo gió. Thấy nhớ cảm giác mùa đông khi đọc "gió lạnh đầu mùa" hay "chiếc lá cuối cùng". Bất chợt đông về thấy nhớ, thấy chạnh lòng, thấy cô đơn trống vắng...
Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa chuẩn bị cho mình một suy nghĩ rằng “Mùa đông đã về”???
[THPT Xuân Đỉnh] - DƯỜNG NHƯ MÙA ĐÔNG ĐÃ VỀ....?
Posted on at