Thật uổng công quen người...

Posted on at


Tôi dịch "Uổng ngưng my" không phải chỉ vì đây là một khúc yêu thích của tôi mà còn vì lời hứa năm xưa tôi đã hứa với một người bạn khi còn ở Nhật, rằng sau khi tỉnh rượu sẽ dịch bài này. Vậy mà tỉnh rồi lại say, đã mấy độ đông về mà nay mới bồi hồi ngồi dịch. Đây là một trong mười bốn khúc được Tào Tuyết Cần sáng tác trong Hồng Lâu Mộng. Khúc này thể hiện tâm trạng tiếc nuối khôn nguôi của Đại Ngọc đối với mối duyên chẳng thành với Bảo Ngọc, dù rằng hai người đều là ngọc trong đám đá. Khúc không được viết theo Đường luật nên tôi cũng không dịch theo lối Đường thi mà dùng thể song thất lục bát gần gũi với người Việt. Lắm lúc ngẫm sự đời cũng thấy trong mình mang nhiều tiếc nuối, thật uổng cái duyên tao ngộ trời ban...

 

枉凝眉 (Uổng ngưng my)

Khúc từ: Tào Tuyết cần

Nguồn: Hồng Lâu Mộng

Dịch: Trung thần thông

 

Bản gốc:

 

一個是閬苑仙葩, (Nhất cá thị lãng uyển tiên ba)

一個是美玉無瑕。 (Nhất cá thị mỹ ngọc vô hà.)

若說沒奇緣,       (Nhược thuyết một kỳ duyên,)

今生偏又遇着他; (Kim sinh thiên hựu ngộ trước tha)

若說有奇緣,       (Nhược thuyết hữu kỳ duyên,)

如何心事終須化?  (Như hà tâm sự chung hư thoại?)

 

一個枉自嗟呀,   (Nhất cá uổng tự ta nha,)

一個空勞牽掛。   (Nhất cá không lao khiên quải.)

一個是水中月,   (Nhất cá thị thuỷ trung nguyệt,)

一個是鏡中花。   (Nhất cá thị cảnh trung hoa.)

想眼中能有多少淚珠兒,       (Tưởng nhãn trung năng hữu đa thiểu lệ châu nhi,)

怎經得秋流到冬盡春流到夏。(Chẩm cấm đắc thu lưu đáo đông xuân lưu đáo hạ.)

 

Bản dịch:

 

Một người hoa nở vườn tiên

Ngọc không tỳ vết là tên một người

Nếu như chẳng được duyên trời

Hỏi sao số phận cho người gặp ta

Nếu rằng duyên đã nở hoa

Sao người bội ước chia xa đôi đường?

 

Thở than người có tỏ tường

Mình ta thương tiếc đoạn trường uổng công

Người là trăng nước mênh mông,

Ta là hoa nở bóng lồng trong gương.

Mắt buồn chất những đau thương

Tàn đông quá hạ năm trường lệ rơi.

 



About the author

160