Thu song phong vũ tịch

Posted on at


Thu song phong vũ tịch

Đây là một trong những bài thơ để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc khi tôi đọc "Hồng lâu mộng". Nhưng khi bài thơ được phổ nhạc và thể hiện bởi Đồng Lệ thì tôi mới càng thấm thía hơn cái hay, cái đẹp của ca từ. Bài thơ thể hiện tâm trạng của Lâm Đại Ngọc trong một đêm mùa thu mang gió mưa về bên khung cửa. Là một cô gái đa sầu đa cảm, Đại Ngọc thấy cảnh sinh tình liền chấp bút nhỏ lệ viết thơ, vừa xót thương cho cảnh vật thê lương, vừa thổn thức cho mối tình không thành của mình. Đọc bài thơ, nghe câu hát lại thấy lòng như thêm phần bi ai. Có lẽ nào do ông trời ghen ghét nên những người tài hoa như Lâm Đại Ngọc đều chẳng có được một cuộc sống ấm êm. Nào đường đời trắc trở, nào tình duyên lận đận. Đúng là "Ai treo đai ngọc giữa rừng? Trâm vàng ai đã vùi trong tuyết dày?". 

 

Tôi xin mạn phép được dịch bài thơ để cùng gửi gắm niềm tâm sự của mình.

 

Thơ: Tào Tuyết Cần

Nguồn: Hồng Lâu Mộng

Dịch: Trung thần thông

 

Bản gốc:

 

秋花慘淡秋草黃,  (Thu hoa thảm đạm thu thảo hoàng)

耿耿秋燈秋夜長。  (Cảnh cảnh thu đăng thu dạ trường)

已覺秋窗秋不盡,  (Dĩ giác thu song thu bất tận)

哪堪風雨助淒涼    (Ná kham phong vũ trợ thê lương)

 

助秋風雨來何速    (Trợ thu phong vũ lai hà tốc)

驚破秋窗秋夢續。  (Kinh phá thu song thu mộng tục)

抱得秋情不忍眠,  (Bão đắc thu tình bất nhẫn miên)

自向秋屏移淚燭。  (Tự hướng thu bình di lệ chúc)

 

淚燭搖搖箬短檠,  (Lệ chúc dao dao nhược đoản kềnh)

牽愁照恨動離情。  (Khiên sầu chiếu hận động ly tình)

誰家秋院無風入? (Thùy gia thu viện vô phong nhập?)

何處秋窗無雨聲? (Hà xứ thu song vô vũ thanh?)

 

羅衾不奈秋風力,  (La khâm bất nại thu phong lực)

殘漏聲催秋雨急。  (Tàn lậu thanh thôi thu vũ cấp)

不知風雨几時休,  (Bất tri phong vũ kỷ thì hưu)

已教淚洒窗紗濕。  (Dĩ giao lệ sái song sa thấp.)

 

Bản dịch:

 

Hoa thu tàn tạ cỏ úa vàng

Đèn thu trằn trọc rọi đêm hoang

Vẫn biết bên song thu bất tận

Cớ gì mưa gió gọi sầu sang

 

Sao mưa thu đổ, gió thu đành

Thổi tan hơi ấm giấc mộng lành

Tình thu day dứt ai nỡ ngủ

Bình phong nến nhỏ lệ khô hanh

 

Lệ ấy tuôn rơi nến ngắn dần

Ôm sầu ôm hận nhớ cố nhân

Nhà ai thu đến không gió thoảng? 

Xứ nào khung cửa chẳng mưa ngân?

 

Gió thu lạnh toát mảnh chăn hồng

Mưa thu rả rích những hoài mong

Gió mưa kia biết bao giờ tạnh

Lệ này đã ướt đẫm rèm song.

 

12/10/2014

Một ngày cuối thu.



About the author

160