Yêu một chút
để rồi buồn một chút,
Vấn vương nhiều
xen một chút tương tư,
Chút nhớ thương,
thương nhớ sầu cô quạnh,
Xót con tim,
anh trót nặng ân tình.
Rồi cứ thế,
thời gian rồi cứ thế,
Tiếng yêu đầu
anh cứ mãi lặng thinh.
Để tiếng đêm
rót vào lòng thêm lạnh,
Nỗi niềm riêng,
anh giữ lại riêng mình.
pđc