Vì họ không bao giờ có thể là hai nửa của nhau

Posted on at


Truyện ngắn: Mây Ngàn

Thị trấn R quanh năm mây phủ. Miền cao nguyên này điều đókhông có gì là lạ. Người dân ở đây có một phong cách bình dị lạ thường, khôngai bon chen, ganh đua với sự đời, họ từ tốn, chậm rãi như mây ngàn lơ lửng trênnhững đỉnh núi cao. Ở R, rượu nếp là một “ đặc sản” nổi tiếng. Những bông lúamạch đang ngậm sữa được người dân thu hoạch về, đem chưng cất với loại nướcsuối lấy từ độ cao quanh năm mây phủ ấy tạo thành một loại rượu trắng đục cóhương vị mà chỉ cần uống một ngụm nhỏ thôi cũng đủ cho bạn nhớ về R đến cả cuộcđời. Phương là một trong số những người đó.

Em biết về R như thế nào tôi không biết, chỉ nhớ những lầncùng em lặn lội hàng ngàn cây số đến đây, nhìn phong cảnh của R, tôi thấy thânquen như chính quê hương mình. Em thích rượu ở R và sự thực em uống rất nhiều.Lần đầu tiên nhìn em uống rượu tôi rất ngỡ ngàng. Trong cách nghĩ của tôi, emlà một cô giáo thành đạt, hàng ngày đến lớp em được học trò thương yêu và đồngnghiệp mến phục, giọng nói dễ thương cùng vóc dáng hài hòa tưởng chừng một cuộcsống hạnh phúc luôn mỉm cười với em, vậy mà ở R, em đã khóc. Những giọt nướcmắt không thể rơi ở nơi mà tôi và em đang sống, thế giới đó đầy lo toan và cạmbẫy, ai khóc, người đó sẽ yếu hèn và lạc lõng. Thế giới đó ta phải quên đi cáitôi của mình để hòa nhập với cộng đồng, có như vậy ta mới không thấy rằng mìnhbị bỏ rơi. Con người ở đó ai cũng lao vào công việc, công việc như là mộtphương tiện cứu cánh để ta quên đi chính mình nhưng cái tôi con người nào đâuchịu ngủ yên. Một cuộc sống bị lập trình và ngột ngạt, nhiều lần tôi muốn bứtphá nhưng rồi lại thôi. Ở R, em đã khóc, những giọt nước mắt hồn nhiên rơi. Cóđứa trẻ thơ nhìn em thán phục:

– Trong hơn nước suối!

Rượu ở R không đắng chát mà đê mê ở đầu lưỡi. Em nhìn lênđỉnh núi bạc đầu nguyên thủy với lòng ngưỡng mộ sâu sắc.

– Anh lên đỉnh núi với em nhé!

Tôi không trả lời, tôi biết em đang nghĩ gì, tâm hồn em chấtchứa đầy giông bão. Em đã chia tay người yêu trước khi cùng tôi đến R. Em nói,em cần sự thay đổi. Hạnh phúc đôi khi không phải đi chung một con đường.


TAGS:


About the author

thun-1892

I love life, love rains

Subscribe 0
160