Thảo là cô sinh viên mới chân ướt chân ráo ra trường đi làm. Trong 1 lần được sếp giao việc đi liên hệ với công ty đối tác - chính là công ty của anh Khiêm, thì đã có duyên quen biết anh - một sếp tầm trung của công ty.
Trước nay, do chị Yến và chồng mỗi người đều có sự nghiệp riêng nên chỉ chia sẻ chứ ít khi can thiệp quá sâu vào công việc của nhau. Vì thế đến tận khi Thảo xuất hiện ở nhà chị với danh nghĩa thầy - trò với anh Khiêm thì chị mới biết đến sự tồn tại của cô gái xinh xắn, nhanh nhẹn và nói chuyện có duyên đó. Anh Khiêm bảo chị: “Con bé có tài, ham học, ham hiểu biết lắm, hoàn cảnh gia đình thì khó khăn. Nó ở công ty đối tác nhưng anh thương nên nhận nó làm học trò, có gì dìu dắt chỉ bảo nó”. Chị Yến cười vui vẻ, vì chị tin chồng mình giúp người ta với động cơ hoàn toàn trong sáng. Chính vì thế, chị đối với Thảo cũng rất chân thành, như 1 người chị với em gái mà chẳng hề đề phòng gì.
Nhưng dần dà chị đã phải lo lắng bởi chính cô gái nhỏ đó. Tần suất đến nhà chị chơi của Thảo tăng lên trông thấy, khi thì bàn công việc, khi đơn giản là thăm hỏi anh chị. Thảo cũng quan tâm lấy lòng con gái chị rõ rệt. Thảo thường đề nghị đưa con bé đi khu vui chơi và chiều chuộng nó hết lòng. Đến mức mà vài hôm không thấy Thảo ghé nhà, con bé đã hỏi thăm và nhắc nhở rối rít.
Chị Yến không biết có phải vì trong lòng có nghi kị hay không mà nhiều lúc chị cứ cảm giác Thảo nhìn chồng mình với một ánh mắt rất khác lạ, không đơn giản, trong sáng chút nào. Cá biệt có lần, chị từ bếp đi ra còn gặp Thảo đứng sát sạt sửa caravat cho anh Khiêm. Bị chị nhìn thấy nhưng Thảo không hề bối rối, mà từ tốn làm xong mới cười xòa, điệu bộ vô tư đúng kiểu thầy - trò khiến chị có muốn cũng chẳng thể mở miệng trách cứ được gì.
Sau đó không lâu, chị phát hiện Thảo thậm chí còn tới nhà… bố mẹ chồng chị để làm thân nữa! Chị bực mình vô cùng, phần vì chẳng có lí do gì để Thảo phải đến lấy lòng cả bố mẹ chồng chị, nếu như cô ta và anh Khiêm thuần túy là tình thầy – trò. Phần nữa là vì thông tin chị biết được lại không phải từ Thảo, trong khi cô ta vẫn thường tâm sự với chị đủ thứ chuyện như 2 chị em gái. Đúng là đợt này chị bận rộn mà xao nhãng thăm hỏi bố mẹ chồng, đến khi chị về chơi thì thấy bà đã kể: “Có cô Thảo - học trò của thằng Khiêm lần nào tới chơi cũng mua quà cho mẹ, còn nhiệt tình giúp đỡ mẹ khi thì việc này mai việc khác nữa”.
Chị Yến lòng như có lửa mà không biết nói với ai, vì có lẽ chồng chị và Thảo hiện tại đúng là chẳng có chuyện gì cả, những điều cô ta làm cũng không có gì to tát, nói ra người ta lại bảo chị nhỏ nhen, hẹp hòi, ghen bóng ghen gió. Nhưng giác quan thứ 6 của người phụ nữ đã nhắc nhở chị, Thảo thực sự không đơn giản, chắc hẳn cô ta có mưu đồ gì đó. Mà vấn đề là cô ta quá “cáo”, quá cao thủ, nếu chị hành động nông nổi thì chị sẽ là người sai trước và tất nhiên, sẽ hoàn toàn thất bại trước cô ta.
Chị Yến xác định, điều đầu tiên chị cần làm là… không làm gì cả, im lặng và tỏ ra như chẳng có vấn đề gì. Nếu chị “nhảy dựng” lên chất vấn chồng và cấm tiệt anh không được thầy thầy trò trò gì với Thảo nữa, hay nếu chị lồng bổ lên nói xấu Thảo trước mặt chồng và gia đình nhà chồng, là chị quá dại, và có thể sẽ đúng với kịch bản Thảo vạch ra. Chính chị đã cho cô ta cơ hội lấy lòng gia đình và người thân của mình, giờ đây việc sáng suốt cần làm là từ từ đấu trí với Thảo, để dần tách cô ta ra khỏi cuộc sống của gia đình chị.
Vừa hay đến dịp nghỉ hè, năm nay chị quyết định không cho con gái đi học thêm nữa mà “di cư” con về quê ngoại ở hết mấy tháng hè. “Về quê để con sống gần thêm với thiên nhiên, người dân lao động, giúp con hiểu và thêm yêu, trân trọng các giá trị cuộc sống. Cũng lâu rồi con không về quê ngoại chơi mà” – đó là lí do chị đưa ra với chồng và được anh ủng hộ nhiệt liệt. Nhưng thực ra là chị muốn cách li tình cảm của con gái và Thảo và để chị rảnh tay thực hiện kế hoạch của mình.
Tiếp đó, chị thủ thỉ, gạ gẫm chồng sắp xếp công việc để 2 vợ chồng đi du lịch 1 chuyến. “Con về ngoại, không bị quấy nhiễu rồi, mình ‘sầu riêng’ 1 chuyến đi anh. Lâu rồi anh bận rộn chả ngó ngàng gì tới vợ đấy nhé, em buồn nẫu hết cả ruột đây này!” - những lời ngọt ngào như thế rót vào tai, thử hỏi anh Khiêm làm sao mà kháng cự lại được. Thế là anh sắp xếp xin nghỉ hẳn một tháng để đưa chị đi du lịch đó đây, thăm thú lại các nơi in dấu tình yêu của 2 người ngày trước. Trong chuyến đi đó, chị lại mè nheo anh tắt hết điện thoại, facebook, email để “hoàn toàn thuộc về em” – lí do chị đưa ra, chỉ bật điện thoại của chị để gia đình có gì cần liên lạc mà thôi.