Chẳng thể vay mượn được ai những niềm vui
nên ta tự vẽ cho mình khuôn mặt cười
Đi qua tháng ngày với câu hát trên môi
có lời trăn trối cứ mang vào trong trái tim hóa đá
ta như người trở về nhà mình trong một hình hài xa lạ
đến cánh cửa cũng chối từ những tiếng gõ trên tay;
Đi qua tháng ngày có lúc tưởng tượng mình được hóa thành đám mây
cứ trôi vô định không bao giờ dừng lại
đến những mùa hoang để tan ra vào lòng cây trái
vào một tiếng chim vừa hót ở trên đầu.
Chẳng thể vay mượn được ai những điều bình yên nên ta về tự vẽ cho mình khuôn mặt bằng hơn một sắc màu
giữa gam trầm tĩnh là những lằn mắt đỏ
giữa trán hằn in là là tóc đen phai trong chiều đầy gió
với một cái cười thành hình lại sau nét chì đắn đo!
vay or muon
Posted on at