Xếp anh vào kí ức

Posted on at


Vẫn biết kết quả sẽ như vậy thế nhưng em vẫn cứ ngoan cố níu giữ anh, giữ lấy cái tình cảm mà chỉ có mỗi em dành cho anh.

Khi em nhận ra mình có tình cảm với anh, anh đưa một cô gái tới nói với em đó là bạn gái anh. Đau thật! Em đã cố gắng để chúng ta vẫn như những người bạn bình thường. Ấy thế nhưng thi thoảng em vẫn phải gặp anh, để rồi sau đó em nhận ra anh vẫn ở đâu đó trong trái tim em. Cho đến một ngày anh chủ động tới bên em, khi đó anh đã chia tay bạn gái từ khi nào và tại sao em cũng không hỏi, bởi em nghĩ đó là chuyên bình thường ở đời thôi mà. Lúc đó em chỉ biết rằng anh đang cần ai đó để chia sẻ, em cũng vậy. Hai đứa ở bên nhau nhưng chính em cũng mơ hồ, anh chưa bao giờ thổ lộ tình cảm với em mà em cũng không biết anh có thật sự dành cho em thứ tình cảm đó không.

Mặc kệ, em chỉ biết rằng anh để ý tới em, cần em ở bên khi anh cô đơn, chỉ cần vậy thôi em tin anh sẽ dần yêu em. Em đã ngây thơ nghĩ vậy đó anh ạ. Và khi anh cần em sẽ tới bên anh.

Cứ như vậy em và anh đến với nhau, nhưng em cũng chẳng biết gọi tên mối quan hệ của hai đứa mình là gì nữa. Không có lấy một lời yêu thương chỉ có những tin nhắn trò chuyện linh tinh, chỉ có những nụ hôn nồng nàn, những cái ôm siết chặt... thế mà em ngu ngốc nghĩ rằng anh yêu em đấy.

Cứ như vậy em lao vào một mối quan hệ không tên. Khi bên anh em dường như không còn là em nữa, em quên mất chính mình, em không còn nghĩ đến kết quả và cũng không dám mơ có thể nắm tay nhau đi đến trọn đời. Em chỉ biết khi đó em cần anh, muốn được bên anh, và hơn tất cả em yêu anh.

Vâng, em yêu anh nhưng vây thì đã sao nào? Cái kết quả mà em nhận được thật đau đớn. Anh không yêu em. Anh chà đạp lên tình yêu nhỏ bé của em, anh chỉ lợi dụng nó để lấp đi nỗi cô đơn và em đau đớn nhận ra anh chỉ coi em là công cụ thỏa mãn nhu cầu sinh lý mà thôi.

Anh giết chết tình yêu của em, cắt vào tim em một vết cắt thật sâu và đau lắm anh ạ. Em biết rằng em chẳng còn lý do gì để bên anh nữa rồi, đã đến lúc em phải buông tay thôi, có  làm  như vậy em mới  giải thoát  được cho chính mình. Sẽ mất thời gian để em quên đi tình yêu này và xếp anh vào một góc trong trái tim, để một ngày nào đó em có thể nhẹ nhàng gọi tên anh là kí ức. Vậy thôi anh nhé!



About the author

160